夜的第七章 | Ye De Di Qi Zhang | Twilight's Chapter Seven

Cpop
3918
MrWind

Lời bài hát

1983年小巷 |12月晴朗
yi jiu ba san nian xiao xiang |shi er yue qing lang
In a small alley in December of 1983, sunny and cloudless.

夜的第七章
ye de di qi zhang
Twilight's Chapter Seven

打字機繼續推向|接近事實的那下一行
da zi ji ji xu tui xiang |jie jin shi shi de na xia yi hang
The typewriter continues to push towards that next line that is close to the truth.

石楠煙斗的霧 |飄向枯萎的樹 |沉默的對我哭訴
shi nan yan dou de wu piao xiang ku wei de shu chen mo de dui wo ku su
The smoke from the briar pipe floats towards the withered trees. (You) quietly lamented to me in tears.

貝克街旁的圓形廣場
bei ke jie pang de yuan xing guang chang
The circular square at the side of Baker Street .

盔甲騎士臂上 |鳶尾花的徽章
kui jia qi shi bi shang yuan wei hua de hui zhang
On the arm of the armoured knight, was an iris-patterned badge.

微亮 |無人馬車聲響
wei liang | wu ren ma che sheng xiang
Dimly lit, not a sound from humans, horses or cars.

深夜的拜訪 | 邪惡 |在維多利亞的月光下
shen ye de bai fang | xie e |zai wei duo li ya de yue guang xia
A late night visit, evil, under the moonlight of Victoria.

血色的開場 |消失的手槍 |焦黑的手杖 |融化的蠟像
xue se de kai chang| xiao shi de shou qiang| jiao hei de shou zhang |rong hua de la xiang
A bloody opening, a disappearing pistol, a charred cane, a melting wax figure.

誰不在場
shui bu zai chang
Who was not at the scene?

珠寶箱上 |符號的假象
zhu bao xiang shang| fu hao de jia xiang
On the jewellery box, symbols (forms) a decoy

矛盾通往他堆砌的死巷 |證據被完美埋葬
mao dun tong wang ta dui qi de si xiang |zheng ju bei wan mei mai zang
Contradictions led up to the dead end he laid, the evidence is perfectly buried.

那嘲弄蘇格蘭警場 的嘴角上揚 的嘴角上揚
na chao nong su ge lan jing chang de zui jiao shang yang
That mouth that makes fun of the Scotland Yard, the corner of the lips rise.


Chorus:
如果邪惡 是華麗殘酷的樂章
ru guo xie e shi hua li can ku de le zhang
If evil was a gloriously cruel chapter

(那麼正義 是深沉無奈的惆悵)
(na me zheng yi shi shen chen wu nai de chou chang)
(Then justice is the deep helpless disappointment)

它的終場| 我會親手寫上
ta de zhong chang wo hui qin shou xie shang
Its ending, I will personally write it

(那我就點亮 在灰燼中的微光)
(na wo jiu dian liang zai hui jin zhong de wei guang)
(Then I light up the glimmer in the ashes)

晨曦的光 |風乾最後一行憂傷
chen xi de guang| feng gan zui hou yi hang you shang
The morning light ,the wind dries the last row of sadness.



(那麼雨滴 會洗淨黑暗的高牆)
(na me yu di hui xi jing hei an de gao qiang)
(Such raindrops will wash clean the tall wall of darkness)

黑色的墨 染上安詳
hei se de mo ran shang an xiang
The black ink (will be) dyed with serenity.

(散場燈關上 紅色的布幕下降)
(san chang deng guan shang hong se de bu mu xia jiang)
(The lights are turned off as the audience leaves, the red curtain comes down)

事實只能穿向沒有腳印的土壤
shi shi zhi neng chuan xiang mei you jiao yin de tu rang
The truth can only head towards the soil without footprints.

突兀的細微花香 |刻意顯眼的服裝
tu wu de xi wei hua xiang ke yi xian yan de fu zhuang
Distinct scent of floral fragrance, the deliberately eye-catching clothing.

每個人為不同的理由戴著面具說謊
mei ge ren wei bu tong de li you dai zhe mian ju shuo huang
Everyone wears a mask and lies for different reasons.

動機也只有一種名子那叫做欲望
dong ji ye zhi you yi zhong ming zi na jiao zuo yu wang
Motives has a single name called desire

越過人性的沼澤 |誰真的可以不被弄髒
yue guo ren xing de zhao ze shui zhen de ke yi bu bei nong zang
Across the swamp of humanity, who can really not get defiled?

我們可以|遺忘|原諒但必須知道真相
wo men ke yi, yi wang yuan liang dan bi xu zhi dao zhen xiang
We can forget and forgive, but we must know the truth

被移動過的鐵床|那最後一塊圖終於拼上
bei yi dong guo de tie chuang na zui hou yi kuai tu zhong yu pin shang
The iron bed that's been moved, the last piece of the puzzle is finally put together.

我聽見腳步聲
wo ting jian jiao bu sheng
I hear footsteps

預料的軟皮鞋跟
yu liao de ruan pi xie gen
I anticipated getting followed by soft leather shoes

他推開門晚風晃了煤油燈
ta tui kai men wan feng huang liao mei you deng
He pushes the door open; the night breeze dazzles the kerosene light

一陣打字機停在兇手的名稱我轉身
yi zhen da zi ji ting zai xiong shou de ming cheng wo zhuan shen
For a moment, the typewriter stops at the name of the murderer, I turn around.

西敏寺的夜空 開始沸騰 在胸口綻放 艷麗的死亡
xi ming si de ye kong kai shi fei teng zai xiong kou zhan fang yan li de si wang
The night sky of Westminster Abbey begins to boil opening on the chest a beautiful death.

我品嚐這最後一口甜美的真相
wo pin chang zhe zui hou yi kou tian mei de zhen xiang
I taste this last mouthful of sweet truth

微笑回想正義只是安靜的伸張
wei xiao hui xiang zheng yi zhi shi an jing de shen zhang
Smiling, thinking back that justice is only quietly served.

提琴在泰晤士
ti qin zai tai wu shi
The stringed instrument is on the Thames


Chorus:
如果邪惡 是華麗殘酷的樂章
ru guo xie e shi hua li can ku de le zhang
If evil was a gorgeously cruel chapter

(那麼正義 是深沉無奈的惆悵)
(na me zheng yi shi shen chen wu nai de chou chang)
(Then justice is the deep helpless disappointment)

它的終場| 我會親手寫上
ta de zhong chang wo hui qin shou xie shang
Its ending, I will personally write it

(打字機停在兇手的名稱我轉身)
(da zi ji ting zai xiong shou de ming cheng wo zhuan shen)
(The typewriter stops at the name of the murderer, I turn around.)

(西敏寺的夜空開始沸騰)
(xi ming si de ye kong kai shi fei teng)
(The night sky of Westminister Abbey begins to boil.)

黑色的墨染上安詳
hei se de mo ran shang an xiang
The black ink is dyed with serenity.

如果邪惡是華麗殘酷的樂章
ru guo xie e shi hua li can ku de le zhang
If evil was a gorgeously cruel chapter

它的終場|我會親手寫上
ta de zhong chang | wo hui qin shou xie shang
Its ending, I will personally write it.

晨曦的光
chen xi de guang
The morning light,

風乾最後一行憂傷
feng gan zui hou yi hang you shang
The wind dries the last row of sadness

黑色的墨染上安詳
hei se de mo ran shang an xiang
The black ink (will be) dyed with serenity.

Lời Việt

Trong một lối mòn hẹp tháng 12 năm 1983, trời quang mấy tạnh, nắng lung linh
Chương thứ 7 của màn đêm
Người đánh máy tiếp tục đánh nên dòng tiếp theo gần đến sự thật
Làn khói từ ống tẩu trôi lửng lờ về phía cái cây khô.(em) lặng thầm đau khổ trong nước mắt
Quảng trường vòng tròn ngay cạnh phố Baker
Trên cánh tay áo của kị sĩ giáp sắt là một mẫu quân hàm nhìu màu
Ánh sáng chập chờn, không một âm thanh con người, tiếng ngựa hay tiếng xe
Một chuyến viếng thăm muộn về đêm, tội lỗi, dưới ánh trăng thời đại Victoria
Cảnh đổ máu mở màng, một khẩu súng lục biến mất, một thỏi sáp bị đốt cháy, một hình dung tan chảy

Ai đã không có mặt ở hiện trường?
Trên hộp nữ trang, một dạng mồi nhử
Sự mâu thuẫn dẫn đến kết cục chết chóc anh ấy đặt ra,
Bằng chứng đã bị chôn vùi một cách hoàn hảo
Mồm miệng nực cười của trụ sở cảnh sát Scotland, những cái nhếch mép

[Chorus:]
Nếu tội lỗi là một chương tàn bạo ai cũng biết đến
( thì công lý (lẽ phải) ngập sâu trong vô vọng
Nó là cái kết, tự tôi sẽ viết nên
( tôi sẽ nhóm lên ánh lửa chập chờn của tàn tro)
Ánh sáng ban mai, cơn gió thổi làm khô héo những dãy nhà của buồn đau

(Những giọt nước mưa nào đó sẽ rửa sạch tòa nhà cao của bóng đêm)
Thứ mực đen nhuộm chung với sự trầm lặng
(Ánh sáng lụi tàn như rạp hát đóng cửa, chiếc màn nhung hạ xuống)
Sự thật đối đầu với tộc ác mà không hề có một dấu vết
Một mùi hương khác biệt của hương hoa thơm ngát, một bộ áo bắt mắt được chuẩn bị kỹ lưỡng
Mọi người mang mặt nạ và những lời dối trá vì những lí do khác nhau
Động cơ là một cái tên đơn côi được gọi là lòng thèm khát
Băng qua đầm lầy của con người, ai có thể thật sự không làm điều ô uế?
Ta có thể quên đi và tha thứ, nhưng chúng ta cần phải biết sự thật
Chiếc giường sắt bị dời đi, mảnh ghép của trò chơi ô chữ cuối cùng cũng được hợp lại
Tôi nghe thấy tiếng bước chân
Tôi quyết định bước theo bằng đôi giày da mềm mại
Anh ta đẩy cánh cửa mở ra, màn đêm lạnh băng chói lòa bởi ánh sáng dầu lửa
Trong một lúc, người đánh máy dừng lại ngay cái tên của kẻ sát nhân, tôi ngoảnh lại
Bầu trời đêm của Westminster Abbey sẽ sôi sục mở màn trên lồng ngực một sự chết chóc xinh đẹp
Tôi nếm trải mẩu ngọt ngào cuối cùng của sự thật
Mỉm cười, nghĩ lại thứ công lý đó chỉ là một sự phục vụ thầm lặng
Dây đàn nằm ở Thames (London)

[Chorus:]
Nếu tội lỗi là một chương tàn bạo ai cũng biết đến
( thì công lý (lẽ phải) ngập sâu trong vô vọng
Nó là cái kết, tự tôi sẽ viết nên
(Người đánh máy dừng lại ngay cái tên của kẻ sát nhân, tôi ngoảnh lại)
(Bầu trời đêm của Westminster Abbey sẽ bắt đầu sôi trào)
Thứ mực đen nhuộm chung với sự trầm lặng
Nếu tội lỗi là một chương tàn bạo ai cũng biết đến
Nó là cái kết, tự tôi sẽ viết nên
Ánh sáng ban mai, cơn gió thổi làm khô héo những dãy nhà của buồn đau
Thứ mực đen (sẽ được) nhuộm cùng sự trầm tư…

Nếu bạn thích bài hát hãy để lại lời comment nhé