Lời bài hát
Bereavement
Would you come and share
My cross, my pain, my heartbroken nature
For this burden is too heavy to bear
Too troublesome for one man to handle
Since my darkness swallowed
The last gleam of light
I've been rambling in the shadows
Hour after hour in the dark
They who never got sorrow,
Grinding grief in their hearts
Never lost a thing,
Never had a thing
They who never witnessed beauty,
That flamed even the all-encompassing night
Never lost a thing,
Never had a thing
Now these bitter tears run ceaseless,
And drown my hope far too deep
It must've been the day we parted
When I trapped this sadness in me
Since my darkness swallowed
The last gleam of light
I've been clothed in mourning,
Wearing sorrow day and night
Would you come and share
My cross, my pain, my heartbroken nature
For this burden is too heavy to bear
Too troublesome for one man to handle
Since my darkness swallowed
The last gleam of light
I've been rambling in the shadows
Hour after hour in the dark
They who never got sorrow,
Grinding grief in their hearts
Never lost a thing,
Never had a thing
They who never witnessed beauty,
That flamed even the all-encompassing night
Never lost a thing,
Never had a thing
Now these bitter tears run ceaseless,
And drown my hope far too deep
It must've been the day we parted
When I trapped this sadness in me
Since my darkness swallowed
The last gleam of light
I've been clothed in mourning,
Wearing sorrow day and night
Lời Việt
Mất Mát
Bạn có sẵn lòng đến và sẻ chia
Một nỗi thống khổ, bi ai, một con tim tan nát
Vì gánh u sầu càng nặng xuống bờ vai
Quá gian nan cho một người chịu đựng
Kể từ khi mây đen của cuộc đời
Nuốt trọn tia sáng cuối cùng trên thế gian
Cho tôi lang thang giữa bốn bề tăm tối
Từng khắc trôi qua trong mịt mù
Những ai chưa từng biết thương đau,
Nén muộn phiền xuống tận đáy con tim
Chưa bao giờ mất,
Cũng không bao giờ được
Những ai chưa từng chứng kiến một cái đẹp,
Còn hăm hở trước cả đêm trường bao la
Chưa bao giờ mất,
Cũng không bao giờ được
Giờ giọt nước mắt đắng cay chảy hoài không dứt,
Dìm chết hy vọng xuống vực sâu
Đó hẳn là ngày ta chia cắt
Khi tôi tự mình gặm nhắm nỗi sầu đau
Kể từ khi mây đen của cuộc đời
Nuốt trọn tia sáng cuối cùng trên thế gian
Tôi khoác lên người chiếc áo màu tang tóc,
Mang phận đoạ đày lê bước ngày truân chuyên
Bạn có sẵn lòng đến và sẻ chia
Một nỗi thống khổ, bi ai, một con tim tan nát
Vì gánh u sầu càng nặng xuống bờ vai
Quá gian nan cho một người chịu đựng
Kể từ khi mây đen của cuộc đời
Nuốt trọn tia sáng cuối cùng trên thế gian
Cho tôi lang thang giữa bốn bề tăm tối
Từng khắc trôi qua trong mịt mù
Những ai chưa từng biết thương đau,
Nén muộn phiền xuống tận đáy con tim
Chưa bao giờ mất,
Cũng không bao giờ được
Những ai chưa từng chứng kiến một cái đẹp,
Còn hăm hở trước cả đêm trường bao la
Chưa bao giờ mất,
Cũng không bao giờ được
Giờ giọt nước mắt đắng cay chảy hoài không dứt,
Dìm chết hy vọng xuống vực sâu
Đó hẳn là ngày ta chia cắt
Khi tôi tự mình gặm nhắm nỗi sầu đau
Kể từ khi mây đen của cuộc đời
Nuốt trọn tia sáng cuối cùng trên thế gian
Tôi khoác lên người chiếc áo màu tang tóc,
Mang phận đoạ đày lê bước ngày truân chuyên
Nếu bạn thích bài hát hãy để lại lời comment nhé