Lời bài hát
With this fall (I fall...) great grey clouds covered the sky
Dimming the light of sun, muting stars and crescent moon
Lost inside the world of gloomy, haunting shades
Descending into this abyss of human soul
In this dreariest of nights
Time can draw out like a blade
And yet Her grace shines through
Through me, and the brooding clouds
And if her light never falls on me
I’m content just to feel the lack
And this fall set requiem for my way
Away from other’s paths, I turned to desolation
Away from other’s thoughts, timid and surpassing
Away from the others, beyond caring
In this darkest of hours
Time draws out like a knife
The reflection once whole, now only a wound, seeping hurt and loss
The image once so bold, now only a scar, dry of hope and light
For all things ought to say, left unsaid
For all deeds ought to do, left undone
Be with me now...
Dimming the light of sun, muting stars and crescent moon
Lost inside the world of gloomy, haunting shades
Descending into this abyss of human soul
In this dreariest of nights
Time can draw out like a blade
And yet Her grace shines through
Through me, and the brooding clouds
And if her light never falls on me
I’m content just to feel the lack
And this fall set requiem for my way
Away from other’s paths, I turned to desolation
Away from other’s thoughts, timid and surpassing
Away from the others, beyond caring
In this darkest of hours
Time draws out like a knife
The reflection once whole, now only a wound, seeping hurt and loss
The image once so bold, now only a scar, dry of hope and light
For all things ought to say, left unsaid
For all deeds ought to do, left undone
Be with me now...
Lời Việt
Mùa thu vàng (tôi ngã xuống), mây màu xám, che lấp cả bầu trời xanh
Nhạt nhòa tia nắng của thái dương, vì sao câm lặng và vầng trăng lưỡi liềm
Lạc lõng trong thế giới của u sầu, những bóng ma lảng vảng
Rơi xuống vực sâu của linh hồn con người
Trong những đêm trường thê lương nhất
Thời gian dài ra như lưỡi kiếm
Và rồi vẻ yêu kiều của cô ấy soi sáng xuyên qua
Xuyên qua tôi, những áng mây ôm ấp
Và nếu như ánh sáng của cô ấy, không bao giờ soi rọi lên người tôi
Tôi bằng lòng chỉ cảm nhận những điều trồng vắng
Và mùa thu vàng mở lễ cầu siêu trên con đường tôi bước
Xa cách khỏi nẻo đường của người khác, tôi trở nên cô độc
Xa cách khỏi nghĩ suy của kẻ kia, rụt rè và vượt trội
Xa cách khỏi con người, vô ưu
Trong những thời khắc đen tối nhất
Thời gian dài ra như con dao
Bóng hình phản chiếu đã một lần hoàn mỹ, giờ chỉ còn vết thương
Rỉ ra đau thương và mất mát
Hình ảnh từng một lần rõ nét, giờ chỉ còn vết sẹo, héo tàn hy vọng và ánh dương
Cho những gì cần phải nói, hãy để lại đừng nói
Cho những gì cần phải làm, hãy để lại dở dang
Hãy ở cạnh tôi ngay lúc này...
Nhạt nhòa tia nắng của thái dương, vì sao câm lặng và vầng trăng lưỡi liềm
Lạc lõng trong thế giới của u sầu, những bóng ma lảng vảng
Rơi xuống vực sâu của linh hồn con người
Trong những đêm trường thê lương nhất
Thời gian dài ra như lưỡi kiếm
Và rồi vẻ yêu kiều của cô ấy soi sáng xuyên qua
Xuyên qua tôi, những áng mây ôm ấp
Và nếu như ánh sáng của cô ấy, không bao giờ soi rọi lên người tôi
Tôi bằng lòng chỉ cảm nhận những điều trồng vắng
Và mùa thu vàng mở lễ cầu siêu trên con đường tôi bước
Xa cách khỏi nẻo đường của người khác, tôi trở nên cô độc
Xa cách khỏi nghĩ suy của kẻ kia, rụt rè và vượt trội
Xa cách khỏi con người, vô ưu
Trong những thời khắc đen tối nhất
Thời gian dài ra như con dao
Bóng hình phản chiếu đã một lần hoàn mỹ, giờ chỉ còn vết thương
Rỉ ra đau thương và mất mát
Hình ảnh từng một lần rõ nét, giờ chỉ còn vết sẹo, héo tàn hy vọng và ánh dương
Cho những gì cần phải nói, hãy để lại đừng nói
Cho những gì cần phải làm, hãy để lại dở dang
Hãy ở cạnh tôi ngay lúc này...
Nếu bạn thích bài hát hãy để lại lời comment nhé