Lời bài hát
Life without hopes ... Death without reason
Well concealed
My human destitution
Shroud of endless void
Within
A shadowed figure
A lone failure
Shameful posture
Shy disciple of darkness
A fool to decay in ever-cold
All scripts of life unknown
Unheard
All breath to give in to (dark) spiritual formulae
In grief... placid
The world surrounding shatters
Obsessed by ill consumption
Possessed and inclined
To enter this covetous passing
True and bitter with my destiny
The wish of death...
Be real
Carving... my skin
Reveals... the face... of... tragedy
Better... to feel
The pain... fully
Than to drift
In the emptiness
Between nothing
And sadness
Cut up
Depressed
Alone
Wounds as deep (as any) burial
(And) sorrow deeper than any wound
I gave (myself)
Thicker than any scar
I left
For me
There is no hope
Left alone in here
For there is no escape
A life painted with blood (and loss)
The wrists to my freedom welcome razors edge
And these wounds of mine will never fucking heal
Well concealed
My human destitution
Shroud of endless void
Within
A shadowed figure
A lone failure
Shameful posture
Shy disciple of darkness
A fool to decay in ever-cold
All scripts of life unknown
Unheard
All breath to give in to (dark) spiritual formulae
In grief... placid
The world surrounding shatters
Obsessed by ill consumption
Possessed and inclined
To enter this covetous passing
True and bitter with my destiny
The wish of death...
Be real
Carving... my skin
Reveals... the face... of... tragedy
Better... to feel
The pain... fully
Than to drift
In the emptiness
Between nothing
And sadness
Cut up
Depressed
Alone
Wounds as deep (as any) burial
(And) sorrow deeper than any wound
I gave (myself)
Thicker than any scar
I left
For me
There is no hope
Left alone in here
For there is no escape
A life painted with blood (and loss)
The wrists to my freedom welcome razors edge
And these wounds of mine will never fucking heal
Lời Việt
SỐNG KHÔNG MỘt HY VỌNG...CHỀT KHÔNG MỘT LÝ DO
Cảnh bần hàn của con người tôi
Được che giấu kỹ càng
Bên trong con người tôi
Là tấm màn của khoảng không bất tận
Một bóng hình đen đủi
Nỗi thất bại quạnh hiu
Một dáng bộ ê chề
Môn đồ nhút nhát của bóng đêm
Một tên ngu ngốc dần suy tàn trong lạnh lùng mãi mãi
Những kịch bản cuộc đời chưa bao giờ ai biết
Chưa bao giờ ai nghe
Tất cả hơi thở đều chịu thua trước thể thức tâm hồn đen tối
Trong khổ đau...điềm tĩnh lại
Thế giới bao quanh đều đổ nát
Mãi bị ám ảnh bởi cơn tàn phá bệnh hoạn
Mãi bị chiếm hữu và gieo mình theo chiều gió
Dấn thân vào cái chết thèm thuồng
Sự thật và đắng cay đi cùng với định mệnh của tôi
Một ước nguyện được chết
Cuối cùng rồi cũng thành hiện thực...
Hãy xẻ ra...lớp vỏ ngoài của tôi
Hiển hiện lên...bộ mặt...của...bi thương
Thà được...cảm nhận
Nỗi đau...ngập tràn
Còn hơn là trôi dạt
Trong hư vô
Giữa con số không
Và nỗi buồn rầu
Rối loạn
Nản lòng
Cô độc
Vết thương sâu như bao cuộc mai táng
Và u sầu lại sâu hơn bất kỳ vết thương nào
Tôi dâng tấm thân này
Dày hơn bao mối hận
Tôi bỏ đi
Cho bản thân tôi
Đã không còn một hy vọng
Một mình đơn độc ở nơi đây
Vì không còn lối thoát
Một cuộc đời vẽ bằng máu tươi (và mất mát)
Những cổ tay tới tự do của tôi đón chào lưỡi dao cạo
Và những vết thương này của tôi sẽ đéo bao giờ lành
Cảnh bần hàn của con người tôi
Được che giấu kỹ càng
Bên trong con người tôi
Là tấm màn của khoảng không bất tận
Một bóng hình đen đủi
Nỗi thất bại quạnh hiu
Một dáng bộ ê chề
Môn đồ nhút nhát của bóng đêm
Một tên ngu ngốc dần suy tàn trong lạnh lùng mãi mãi
Những kịch bản cuộc đời chưa bao giờ ai biết
Chưa bao giờ ai nghe
Tất cả hơi thở đều chịu thua trước thể thức tâm hồn đen tối
Trong khổ đau...điềm tĩnh lại
Thế giới bao quanh đều đổ nát
Mãi bị ám ảnh bởi cơn tàn phá bệnh hoạn
Mãi bị chiếm hữu và gieo mình theo chiều gió
Dấn thân vào cái chết thèm thuồng
Sự thật và đắng cay đi cùng với định mệnh của tôi
Một ước nguyện được chết
Cuối cùng rồi cũng thành hiện thực...
Hãy xẻ ra...lớp vỏ ngoài của tôi
Hiển hiện lên...bộ mặt...của...bi thương
Thà được...cảm nhận
Nỗi đau...ngập tràn
Còn hơn là trôi dạt
Trong hư vô
Giữa con số không
Và nỗi buồn rầu
Rối loạn
Nản lòng
Cô độc
Vết thương sâu như bao cuộc mai táng
Và u sầu lại sâu hơn bất kỳ vết thương nào
Tôi dâng tấm thân này
Dày hơn bao mối hận
Tôi bỏ đi
Cho bản thân tôi
Đã không còn một hy vọng
Một mình đơn độc ở nơi đây
Vì không còn lối thoát
Một cuộc đời vẽ bằng máu tươi (và mất mát)
Những cổ tay tới tự do của tôi đón chào lưỡi dao cạo
Và những vết thương này của tôi sẽ đéo bao giờ lành
Nếu bạn thích bài hát hãy để lại lời comment nhé