Nhân danh cha

HipHop - Rap
484
MrWind

Lời bài hát

以父之名

微凉的晨露 沾湿黑礼服
石板路有雾 父在低诉
无奈的觉悟 只能更残酷
一切都为了 通往圣堂的路
吹不散的雾 隐没了意图
谁轻柔踱步 停住
还来不及哭 穿过的子弹
就带走 温度
我们每个人都有罪犯着不同的罪
我能决定谁对
谁又该要沈睡
争论不能解决
在永无止境的夜
关掉你的嘴
唯一的恩惠
挡在前面的人都有罪
后悔也无路可退
以父之名判决
那感觉没有适合字汇
就像边笑边掉泪
凝视着完全的黑
阻挡悲剧蔓延的悲剧会让我沈醉
低头亲吻我的左手
换取被宽恕的承诺
老旧管风琴在角落
一直一直一直伴奏
黑色帘幕被风吹动
阳光无言的穿透
洒向那群被我驯服后的 兽
沈默的喊叫 沈默的喊叫
不停对着我嘲笑
回忆逐渐延烧
曾经纯真的画面
残忍的温柔出现
脆弱时间到
我们一起来祷告
仁慈的父我已坠入
看不见罪的国度
请原谅我的自负
没人能说没人可说
好难承受
荣耀的背后刻着一道孤独
闭上双眼我又看见
当年那梦的画面
天空是蒙蒙的雾
父亲牵着我的双手
轻轻走过
清晨那安安静静的石板路
斑驳的家徽 擦拭了一夜
孤独的光辉 才懂的感觉
烛光 不 不 停的 摇晃
猫头鹰在 窗棂上 对着远方眺望
通向 大厅的长廊
一样 说不出的沧桑
没有喧嚣 只有宁静围绕
我 慢慢睡着 天 刚刚破晓




Lời Việt

Sương sớm se lạnh phủ lên chiếc áo choàng đen
Trên con đường lát đá mù sương, cha đang thì thầm cầu nguyện
Sự tỉnh ngộ chẳng còn cách nào chỉ càng thêm khắc nghiệt
Tất cả đều dẫn đến lối đi hướng thánh đường
Sương mù đặc quánh làm mờ dần ý đồ
Ai nhẹ nhàng đi rồi dừng lại
Khóc cũng muộn rồi, viên đạn đã xuyên qua
Nghĩa là đã lấy đi hơi ấm
Mỗi chúng ta đều mang tội lỗi khác nhau
Ta có thể quyết định ai đúng
Ai nên một lần nữa ngủ vùi
Tranh luận không giải quyết được gì
Trong đêm vô tận
Thôi hãy im lặng
Ân huệ duy nhất
Những người trước mắt đều có tội
Hối hận thì cũng mắc kẹt trong ngõ cụt rồi
Phán quyết nhân danh cha
Cảm giác ấy không lời nào diễn tả
Giống như mỉm cười rồi lại rơi nước mắt
Nhìn chăm chăm vào đêm đen dày đặc
Ngăn chặn bi kịch- bi kịch tràn có thể làm ta say

Hãy cúi đầu hôn lên tay trái ta
Đổi lấy lời khoan dung tha thứ
Chiếc đại phong cầm cổ trong góc xó
Đệm nhạc không ngừng không ngừng
Chiếc rèm đen bị gió thổi tung
Ánh mặt trời xuyên qua lặng lẽ
Rọi vào con thú đã bị ta thuần hoá
Thét gào trong im lặng thét gào
Nỗi cô đơn bắt đầu lên men
Chế nhạo ta không thôi
Hồi ức dần cháy lên
Hình ảnh xưa từng hồn nhiên khờ dại
Những dịu dàng đến tàn nhẫn xuất hiện
Thời gian dễ bị tổn thương
Chúng ta cùng cầu nguyện
Trong cha nhân từ con đã ngã vào
Không còn nhìn thấy vương quốc tội lỗi nào
Xin hãy tha thứ cho sự tự phụ của con
Không ai có thể nói, không ai có thể nói
Không còn chịu đựng thêm được nữa
Phía sau lòng kiêu hãnh là một dòng sông cô đơn
Nhắm mắt ta lại nhìn thấy rõ
Hình ảnh ước mơ ngày đó
Cả bầu trời sương mù giăng giăng
Cha nắm hai bàn tay con
Nhẹ nhàng đi qua
Con đường lát đá phiến yên tĩnh trong buổi sáng sớm mai

[Italian opera]

Hãy cúi đầu hôn lên tay trái ta
Đổi lấy lời khoan dung tha thứ
Chiếc đại phong cầm cổ trong góc xó
Đệm nhạc không ngừng không ngừng
Chiếc rèm đen bị gió thổi tung
Ánh mặt trời xuyên qua lặng lẽ
Rọi vào con thú đã bị ta thuần hoá
Thét gào trong yên lặng thét gào

Nỗi cô đơn bắt đầu lên men
Chế nhạo ta không thôi
Hồi ức dần cháy lên
Hình ảnh xưa từng hồn nhiên khờ dại
Những dịu dàng đến tàn nhẫn xuất hiện
Thời gian dễ bị tổn thương
Chúng ta cùng cầu nguyện
Cha nhân từ con đã ngã vào
Không còn nhìn thấy vương quốc tội lỗi nào
Xin hãy tha thứ cho sự tự phụ của con
Không ai có thể nói, không ai có thể nói
Không còn chịu đựng thêm được nữa
Phía sau lòng kiêu hãnh là một dòng sông cô đơn

Chiếc gia huy loang lổ đã được lau qua đêm
Nỗi cô đơn chói lọi, cảm giác chỉ mình ta hiểu
Ánh nến lay lay không ngừng nghỉ
Con cú mèo đậu trên khung cửa sổ nhìn hướng về phía xa xôi
Hành lang dẫn đến đại sảnh
Như những bể dâu không nói thành lời
Không ồn ào náo động chỉ có lặng yên tĩnh mịch vây muôn nơi
Ta dần ngủ thiếp đi, trời dần dần tảng sáng

Nếu bạn thích bài hát hãy để lại lời comment nhé