Lời bài hát
==Kanji==
針を愛でる意味を授けた 僕のコトバ
赤く光る哀れみの束 繰り返して連なる
傷痕はもう慣れっこさ 灯る焦燥
きれいごとを重ね芽生えた 淡い調和
誰も彼も底に落とした 歪む意図
おびえ隠しあう真実
そこに放る
描いたウソ
また滴った
ただ願った
まだ、
満たされぬ安堵 境界は皆無
こぼれおちた指から漂う感傷
そこにある残された現実、
巻き戻す 変わらない日々へ
ハリボテの檻に閉じ込めた黒い獣
耳を覆い造り笑って 模る愛想はもう
はじけ飛んで腐り落ちる
残された 狂気の渦
暗い、未来永劫、変わらない
このまま安らかに
ああ、報い、痛い、
今日も自らに負わせた声は懺悔
これがすべて僕の写した願い 「調和」
誰も彼も意味を失くして 滲む意図
踏み歩く屍の中
そこにあった
歪んだ世界
また滴った
ただ願った
まだ、
満たされぬ安堵 境界は皆無
こぼれおちた首から漂う感傷
そこにある残された現実
巻き戻す 変わらない日々へ
==English==
My words taught the purpose of loving thorns.
A mass of pity that glows red repetitively swells.
Already used to my wounds, my impatience sparked.
Pretty things sprouted abundantly. A shallow harmony.
Nobody, not even he, fell to the bottom. A warped intention.
The reality hidden in fright.
They were thrown that way.
Depicted lies.
It dripped again. I simply wished.
And still.
Unsatisfied comfort. Boundaries, nil.
Sentiment suspended from fallen fingers.
It exists there, a left-behind reality,
I rewind towards the unchanged days.
A black creature conined to a paper cage.
Covering my ears, I force a laugh. Symbolic affection now...
Bursting into the air, it falls to decay. A left-behind swirl of lunacy.
Dark, perpetual, unchanging. Still this peaceful...
Ah, amends, painful. Today too the voice I myself bear is shame.
These are all copies of my wish. "Harmony."
No one, not even him, lost their motives, blurred intentions
Within the trampled corpses,
that's where it was.
A distorted world.
It dripped again.
I simply wished.
And still,
Unsatisfied comfort. Boundaries, nil.
Sentiment suspended from fallen necks.
It exists there, a left-behind reality,
I rewind towards the unchanged days.
Cre: BerrySubs@youtube
針を愛でる意味を授けた 僕のコトバ
赤く光る哀れみの束 繰り返して連なる
傷痕はもう慣れっこさ 灯る焦燥
きれいごとを重ね芽生えた 淡い調和
誰も彼も底に落とした 歪む意図
おびえ隠しあう真実
そこに放る
描いたウソ
また滴った
ただ願った
まだ、
満たされぬ安堵 境界は皆無
こぼれおちた指から漂う感傷
そこにある残された現実、
巻き戻す 変わらない日々へ
ハリボテの檻に閉じ込めた黒い獣
耳を覆い造り笑って 模る愛想はもう
はじけ飛んで腐り落ちる
残された 狂気の渦
暗い、未来永劫、変わらない
このまま安らかに
ああ、報い、痛い、
今日も自らに負わせた声は懺悔
これがすべて僕の写した願い 「調和」
誰も彼も意味を失くして 滲む意図
踏み歩く屍の中
そこにあった
歪んだ世界
また滴った
ただ願った
まだ、
満たされぬ安堵 境界は皆無
こぼれおちた首から漂う感傷
そこにある残された現実
巻き戻す 変わらない日々へ
==English==
My words taught the purpose of loving thorns.
A mass of pity that glows red repetitively swells.
Already used to my wounds, my impatience sparked.
Pretty things sprouted abundantly. A shallow harmony.
Nobody, not even he, fell to the bottom. A warped intention.
The reality hidden in fright.
They were thrown that way.
Depicted lies.
It dripped again. I simply wished.
And still.
Unsatisfied comfort. Boundaries, nil.
Sentiment suspended from fallen fingers.
It exists there, a left-behind reality,
I rewind towards the unchanged days.
A black creature conined to a paper cage.
Covering my ears, I force a laugh. Symbolic affection now...
Bursting into the air, it falls to decay. A left-behind swirl of lunacy.
Dark, perpetual, unchanging. Still this peaceful...
Ah, amends, painful. Today too the voice I myself bear is shame.
These are all copies of my wish. "Harmony."
No one, not even him, lost their motives, blurred intentions
Within the trampled corpses,
that's where it was.
A distorted world.
It dripped again.
I simply wished.
And still,
Unsatisfied comfort. Boundaries, nil.
Sentiment suspended from fallen necks.
It exists there, a left-behind reality,
I rewind towards the unchanged days.
Cre: BerrySubs@youtube
Lời Việt
Lời nói của ta truyền dạy mục đích của những chiếc gai nhọn dịu dàng
Lòng thương hại rực đỏ lên cứ tiếp tục sưng phồng
Đã quen dần với những vết thương, sự nóng vội trong ta lóe lên.
Những điều đẹp đẽ mọc lên như nấm sau mưa.
Một sự hòa hợp chẳng lấy gì làm sâu sắc.
Không ai, kể cả Ngài, rơi xuống dưới đáy.
Một mục đích bị bóp méo.
Hiện thực bị che giấu trong sợ hãi.
Chúng bị dồn đẩy như thế.
Những lời dối trá được tô vẽ.
Từng giọt nhỏ tí tách. Ta chỉ cầu ước.
Nhưng.
Sự thanh thản chưa thỏa mãn. Ranh giới, số không.
Xúc cảm chơi vơi nơi đầu ngón tay buông thõng.
Nó vẫn đang tồn tại, một hiện thực bị bỏ lại,
Ta quay lại những ngày xưa cũ
Một sinh vật đen ngòm trong chiếc lồng giấy
Bịt hai tai, ta ép mình cất tiếng cười.
Một tình yêu mang tính biểu trưng
Giờ đang vỡ tan vào không khí, và dần suy tàn.
Sự điên cuồng chao đảo bị bỏ lại.
Đen tối, bất diệt, chẳng đổi thay.
Nhưng sự yên bình này...
Ah, đau đớn quá. Ngày hôm nay, giọng nói ta phải tự mình chịu đựng là một nỗi hổ thẹn
Đó là tất cả những bản sao của lời ước trong ta. "Sự đồng điệu."
Không ai, kể cả ngài, mất đi động cơ của chính mình, những ý định mờ nhạt
Bên trong những thây xác bị giày xéo,
Ở đó.
Một thế giới méo mó.
Từng giọt nhỏ tí tách.
Ta chỉ ước.
Nhưng,
Sự thanh thản còn chưa được thỏa mãn. Ranh giới, số không.
Xúc cảm chơi vơi nơi những chiếc cổ như muốn gãy rời
Nó vẫn tồn tại, một hiện thực bỉ bỏ lại,
Ta quay trở về những ngày xưa cũ
Lòng thương hại rực đỏ lên cứ tiếp tục sưng phồng
Đã quen dần với những vết thương, sự nóng vội trong ta lóe lên.
Những điều đẹp đẽ mọc lên như nấm sau mưa.
Một sự hòa hợp chẳng lấy gì làm sâu sắc.
Không ai, kể cả Ngài, rơi xuống dưới đáy.
Một mục đích bị bóp méo.
Hiện thực bị che giấu trong sợ hãi.
Chúng bị dồn đẩy như thế.
Những lời dối trá được tô vẽ.
Từng giọt nhỏ tí tách. Ta chỉ cầu ước.
Nhưng.
Sự thanh thản chưa thỏa mãn. Ranh giới, số không.
Xúc cảm chơi vơi nơi đầu ngón tay buông thõng.
Nó vẫn đang tồn tại, một hiện thực bị bỏ lại,
Ta quay lại những ngày xưa cũ
Một sinh vật đen ngòm trong chiếc lồng giấy
Bịt hai tai, ta ép mình cất tiếng cười.
Một tình yêu mang tính biểu trưng
Giờ đang vỡ tan vào không khí, và dần suy tàn.
Sự điên cuồng chao đảo bị bỏ lại.
Đen tối, bất diệt, chẳng đổi thay.
Nhưng sự yên bình này...
Ah, đau đớn quá. Ngày hôm nay, giọng nói ta phải tự mình chịu đựng là một nỗi hổ thẹn
Đó là tất cả những bản sao của lời ước trong ta. "Sự đồng điệu."
Không ai, kể cả ngài, mất đi động cơ của chính mình, những ý định mờ nhạt
Bên trong những thây xác bị giày xéo,
Ở đó.
Một thế giới méo mó.
Từng giọt nhỏ tí tách.
Ta chỉ ước.
Nhưng,
Sự thanh thản còn chưa được thỏa mãn. Ranh giới, số không.
Xúc cảm chơi vơi nơi những chiếc cổ như muốn gãy rời
Nó vẫn tồn tại, một hiện thực bỉ bỏ lại,
Ta quay trở về những ngày xưa cũ
Nếu bạn thích bài hát hãy để lại lời comment nhé